Jump to content

[Mainland Chinese Drama 2019] Heavenly Sword Dragon Slaying Saber 倚天屠龙记


sugarplum892

Recommended Posts

21 hours ago, LaurenPanna said:

Here comes the Hugging  GiFs series Part ONE!!! 

 

https://m.weibo.cn/6094701322/4366136596193208

 

Hugging series Part TWO! 

 

https://m.weibo.cn/6094701322/4366496572476543

 

And Part THREE! 

 

https://m.weibo.cn/6094701322/4366516114383255

 

Fans find that, he will usually hold the back of her head with one hand, lock her body with another hand, place his chin on her shoulder. This looks really comfy. Did Joseph do the same in other drama? 

  • Like 3
  • Love 1
Link to comment
Share on other sites

9 minutes ago, LaurenPanna said:

 

Hugging series Part TWO! 

 

https://m.weibo.cn/6094701322/4366496572476543

 

And Part THREE! 

 

https://m.weibo.cn/6094701322/4366516114383255

 

Fans find that, he will usually hold the back of her head with one hand, lock her body with another hand, place his chin on her shoulder. This looks really comfy. Did Joseph do the same in other drama? 

They just fit so perfectly. I just can’t with their awesome hugs. Beautiful. Love these gifs. 

  • Like 1
Link to comment
Share on other sites

Spoiler

#hauythien HẬU Ỷ THIÊN

CHƯƠNG 1: LỊCH KIẾP

Sau khi Trương Vô Kỵ đến Mông Cổ tìm Triệu Mẫn. Họ đã thành than với nhau sinh ra 1 trai và 1 gái. Con trai thì giống Trương Vô Kỵ hiền lành đôn hậu còn con gái thì thông minh bá đạo giống mẹ. Cả nhà họ sống bên nhau rất hạnh phúc. Cho đến khi Truoqng Vô Kỵ và Triệu Mẫn đều đã già con gái của họ đã gả đi, còn con trai thì đã được Trương Vô Kỵ đưa về Võ Đang theo các sư thúc bá học võ. Chỉ còn lại 2 phu thê, giờ đây Trương Vô Kỵ tuổi già sức yếu mắc phải bệnh nặng nằm liệt trên giường. Triệu Mẫn luôn ở bên cạnh chăm sóc hắn, tìm rất nhiều thầy lang chữa bệnh cho hắn, uống rất nhiều thuốc nhưng vẫn không khỏi. Hắn đã ngầm hiểu thời gian của hắn không còn nhiều nữa. Triệu Mẫn cũng hiểu nhưng nàng không thể chấp nhận được điều đó, thấy tướng công mà mình yêu thương nhất ra đi trước mình là một điều rất đau khổ. Nàng luôn ngồi túc trực bên giường bệnh của hắn. Hắn gắng sức nắm lấy tay thê tử:

-Ta biết ta không còn sống được bao lâu nữa. nàng đừng phí tiền thuốc thang cho ta nữa. Hãy lấy số tiền đó để dành cho nàng đi

-Không, thiếp không cho chàng rời bỏ thiếp. Chàng đã từng hứa sẽ ở bên cạnh thiếp cả đời không bao giờ rời xa thiếp

Triệu Mẫn vừa nói vừa rơi lệ. Trương Vô Kỵ lấy tay gạt đi nước mắt của nàng:

-Ta xin lỗi. Đời này của ta không thể thực hiện được lời hứa đó. Chỉ mong kiếp sau ta được gặp nàng sớm hơn, yêu nàng sớm hơn, chúng ta lại kết thành phu thê. Như vậy, ta lại có thể ở bên cạnh nàng không chia lìa.

-Không, thiếp không chỉ mong kiếp sau mà còn cả kiếp này, kiếp sau sau nữa chàng đều phải ở bên cạnh thiếp.

Nàng đặt tay hắn lên má mình nghẹn ngào nói ra tiếng lòng. Trương Vô Kỵ nhìn nàng một hồi lâu rồi nói:

-Được, kiếp sau sau nữa người ta yêu và muốn ở bên cạnh cả đời chỉ có mình nàng.

Hắn định đưa tay còn lại vuốt má nàng nhưng tay hắn chưa kịp chạm má nàng thì đã buông xuống giường. Hắn đã ra đi. Trong giây phút đó nàng khóc òa lên càng ngày càng lớn, nức nở gọi tên hắn. Khoảnh khắc ấy, lòng nàng như có muôn trùng con kiến đang cắn xé đau vô cùng. Hắn đi rồi, nàng ngày nhớ đêm mong, ăn không ngon, ngủ không yên. Nàng nhìn mỗi một đồ vật trong nhà đều nhớ đều nhớ đến hắn. Thương nhớ tột độ chẳng bao lâu sau nàng cũng mắc bệnh rồi qua đời. Sauk hi chết, linh hồn của Trương Vô Kỵ và Triệu Mẫn gặp nhau ở trên Thiên Đình. Hai người cùng bước qua cổng Thiên Đình bước vào đại điện quỳ trước mặt Ngọc Hoàng và các vị tiên. Ngọc Hoàng lên tiếng:

-Hai người dưới kia là ai mau khai báo danh tính

-Thảo dân là người phàm đã chết tên Trương Vô Kỵ, còn đây là thê tử của thảo dân tên Triệu Mẫn

-Thì ra là 2 ngươi. Trẫm cũng đã xem qua sổ vận mệnh của 2 người. Khi còn sống 2 người đã có 1 tình yêu đẹp khiến trẫm cũng thấy rất cảm động. Trẫm sẽ ban thưởng cho các ngươi được làm tiên trên trời các người thấy sao?

-Đa tạ ý tốt của Ngọc Đế nhưng thảo dân và thê tử chỉ muốn là 1 cặp phu thê người phàm bình thường. Không mong là tiên chỉ nguyện làm uyên ương cùng nhau trải qua hương vị hữu tình của nhân gian.

Triệu Mẫn và Trương Vô Kỵ nhìn nhau. Triệu Mẫn tiếp lời hắn:

-Không mong làm tiên, chỉ mong làm uyên ương, trên trời nguyện làm chim liền cánh, dưới đất nguyện làm cây liền cành.

Ngọc Hoàng nghe vậy liền cảm thấy thích thú:

-Được, trẫm sẽ cho các người đầu thai xuống trần tiếp tục mối lương duyên tiền kiếp.

-Đa tạ Ngọc Hoàng Đại Đế.

-Người đâu hãy đưa họ đến Tru Tiên Đài đầu thai

Ngọc Hoàng vừa dứt lời đã có 2 vị thiên tướng đi vào đại điện đưa phu thê Trương Vô Kỵ đi. Ngọc Hoàng:

-Ti Mệnh

-Có thần

Ti Mệnh là 1 vị thần trên Thiên Đình chuyên viết vận mệnh của chúng sinh. Ngọc Hoàng nói tiếp:

-Hai người đó yêu nhau như vậy khanh hãy giúp họ tạo nên 1 câu chuyện tình yêu đẹp nhưng cũng phải lắm song gió thì họ mới hiểu được đối phương quan trọng như thế nào. Như vậy mới không phụ ý tốt muốn tác thành của trẫm

-Thần tuân lệnh

Tại Tru Tiên Đài, 1 vị tiên đưa cho cặp phu thê 2 bát canh rồi nói:

-Trước khi xuống đầu thai phải uống hết bát canh này

-Đây là canh gì vậy?

-Là canh mạnh bà. Sau khi 2 người uống xong sẽ quên hết mọi ký ức của kiếp trước

-Không, ta không muốn uống. Nếu ta uống rồi thì chẳng phải ta sẽ quên nàng sao. Vậy thì ta làm sao có thể tìm thấy nàng ở kiếp sau

-Ngươi yên tâm. Ti Mệnh đại tiên tự sẽ có sắp xếp nhân duyên của 2 ng

-Ti Mệnh đại tiên là ai vậy ?

-Ti Mệnh đại tiên chính là người viết vận mệnh của chúng sinh vào sổ vận mệnh bao gồm cả nhân duyên cho đến chuyện sinh lão bệnh tử của chúng sinh.

-Thì ra là vậy

-Các ngươi mau uống đi

Vị tiên đó chia cho mỗi người 1 bát canh. Hai người cầm bát canh đó rồi nhìn nhau. Trương Vô Kỵ nói :

-Mẫn Mẫn, hẹn kiếp sau chúng ta lại gặp nhau lại kết thành phu thê. Ta nhất định sẽ đến tìm nàng.

-Thiếp đợi chàng. Cho dù có chuyện gì xảy ra thiếp cũng sẽ đợi chàng. Người thiếp muốn lấy cũng chỉ có mình chàng thôi

Nói xong 2 người cùng uống bát canh, Triệu Mẫn thì đã uống hết rồi nhảy xuống Tru Tiên Đài trước. Nhưng Trương Vô Kỵ chỉ uống 1 nửa còn 1 nửa hắn vẫn ngậm trong miệng, đến khi nhảy xuống trần hắn đã nhổ chỗ nước canh đó đi. Lúc này, trên trời đột nhiên xuất hiện 2 tia sáng giống như 2 ngôi sao cùng rơi xuống 1 bệnh viện phía tây thành phố rồi biến mất. Lúc đó có rất nhiều người nhìn thấy, họ nghĩ rằng đó là sao băng, ai ai cũng chắp tay cầu nguyện. Vì họ nghĩ rằng khi nhìn thấy sao băng thì những lời cầu nguyện của họ sẽ thành sự thật.

Tại bệnh viện Tây Thành ở phía tây thành phố Thành Đô, Tứ Xuyên :

-A ! Sinh rồi ! Chúc Mừng, chúc mừng ! Là 1 cậu bé kháu khỉnh, đáng yêu

Y tá vui mừng nói với người sản phụ đang nằm trên bàn đẻ

-Cậu nhóc! Đúng là cứng đầu. Suốt 4 tiếng đồng hồ mới sinh được cậu ra đấy! Làm mẹ cậu mệt gần hết cả hơi rồi kia kìa! Đúng là tiểu yêu tinh thích làm khổ người khác

Cô y tá đùa vs đứa trẻ vừa mới chào đời. Đứa bé cứ khóc giãy giụa lien tục trông thật đáng yêu. Bố đứa bé đứng chờ ở ngoài nghe thấy tiếng khóc của con mình cảm thấy vui sướng vô cùng. Một bác sĩ bước ra khỏi cửa thông báo tin mừng:

-Chúc mừng Tăng cảnh quan ông đã sinh được một cậu con trai khau khỉnh đáng yêu.

-Đa tạ bác sĩ Trần ông đã vất vả rồi.

-Bạn học cũ giúp đỡ nhau là chuyện bình thường thôi mà. Không cần khách khí. Ông mau đi làm thủ tục khai sinh cho bé đi

-Được tôi đi ngay

Đột nhiên điện thoại của bác sĩ Trần kêu lên:

-Anh! Chị dâu sắp sinh rồi anh mau đến đây đi.

-Ở đâu?

-Phòng cấp cứu tầng 3

-Được, anh đến ngay

Ngay lập tức bác sĩ Trần chạy lên phòng cấp cứu tầng 3 đỡ đẻ cho vợ mình. Còn Tăng cảnh quan đi làm thủ tục khai sinh cho con trai. Y tá hỏi ông:

-Họ tên cha, mẹ? Nghề nghiệp là gì?

-Tôi là cha đứa bé tên Tăng Mộ Từ, mẹ là Lưu Anh. Chúng tôi đều là cảnh sát

-Đứa bé tên gì?

-Tăng Thuấn Hy

-Xong rồi

Trong cùng một bệnh viện con gái đầu lòng của bác sĩ Trần kiêm Tổng giám đốc điều hành của bệnh viện cũng ra đời. Ông đặt tên con gái mình là Trần Ngọc Kỳ. 

Mối nhân duyên tiền kiếp của họ sẽ đi đến đâu mời đón chờ phần tiếp theo

 

Is this a Vietnamese Fanfic? 

Just to share... 

 

Looks like 

 

CHAPTER ONE

#hauythien

  • Like 1
  • Thanks 1
Link to comment
Share on other sites

58 minutes ago, LaurenPanna said:

 

Hugging series Part TWO! 

 

https://m.weibo.cn/6094701322/4366496572476543

 

And Part THREE! 

 

https://m.weibo.cn/6094701322/4366516114383255

 

Fans find that, he will usually hold the back of her head with one hand, lock her body with another hand, place his chin on her shoulder. This looks really comfy. Did Joseph do the same in other drama? 

 

Wuji gives the best hugs!! :wub: They look so adorable together.

  • Like 1
Link to comment
Share on other sites

8 minutes ago, LaurenPanna said:
  Reveal hidden contents

#hauythien HẬU Ỷ THIÊN

CHƯƠNG 1: LỊCH KIẾP

Sau khi Trương Vô Kỵ đến Mông Cổ tìm Triệu Mẫn. Họ đã thành than với nhau sinh ra 1 trai và 1 gái. Con trai thì giống Trương Vô Kỵ hiền lành đôn hậu còn con gái thì thông minh bá đạo giống mẹ. Cả nhà họ sống bên nhau rất hạnh phúc. Cho đến khi Truoqng Vô Kỵ và Triệu Mẫn đều đã già con gái của họ đã gả đi, còn con trai thì đã được Trương Vô Kỵ đưa về Võ Đang theo các sư thúc bá học võ. Chỉ còn lại 2 phu thê, giờ đây Trương Vô Kỵ tuổi già sức yếu mắc phải bệnh nặng nằm liệt trên giường. Triệu Mẫn luôn ở bên cạnh chăm sóc hắn, tìm rất nhiều thầy lang chữa bệnh cho hắn, uống rất nhiều thuốc nhưng vẫn không khỏi. Hắn đã ngầm hiểu thời gian của hắn không còn nhiều nữa. Triệu Mẫn cũng hiểu nhưng nàng không thể chấp nhận được điều đó, thấy tướng công mà mình yêu thương nhất ra đi trước mình là một điều rất đau khổ. Nàng luôn ngồi túc trực bên giường bệnh của hắn. Hắn gắng sức nắm lấy tay thê tử:

-Ta biết ta không còn sống được bao lâu nữa. nàng đừng phí tiền thuốc thang cho ta nữa. Hãy lấy số tiền đó để dành cho nàng đi

-Không, thiếp không cho chàng rời bỏ thiếp. Chàng đã từng hứa sẽ ở bên cạnh thiếp cả đời không bao giờ rời xa thiếp

Triệu Mẫn vừa nói vừa rơi lệ. Trương Vô Kỵ lấy tay gạt đi nước mắt của nàng:

-Ta xin lỗi. Đời này của ta không thể thực hiện được lời hứa đó. Chỉ mong kiếp sau ta được gặp nàng sớm hơn, yêu nàng sớm hơn, chúng ta lại kết thành phu thê. Như vậy, ta lại có thể ở bên cạnh nàng không chia lìa.

-Không, thiếp không chỉ mong kiếp sau mà còn cả kiếp này, kiếp sau sau nữa chàng đều phải ở bên cạnh thiếp.

Nàng đặt tay hắn lên má mình nghẹn ngào nói ra tiếng lòng. Trương Vô Kỵ nhìn nàng một hồi lâu rồi nói:

-Được, kiếp sau sau nữa người ta yêu và muốn ở bên cạnh cả đời chỉ có mình nàng.

Hắn định đưa tay còn lại vuốt má nàng nhưng tay hắn chưa kịp chạm má nàng thì đã buông xuống giường. Hắn đã ra đi. Trong giây phút đó nàng khóc òa lên càng ngày càng lớn, nức nở gọi tên hắn. Khoảnh khắc ấy, lòng nàng như có muôn trùng con kiến đang cắn xé đau vô cùng. Hắn đi rồi, nàng ngày nhớ đêm mong, ăn không ngon, ngủ không yên. Nàng nhìn mỗi một đồ vật trong nhà đều nhớ đều nhớ đến hắn. Thương nhớ tột độ chẳng bao lâu sau nàng cũng mắc bệnh rồi qua đời. Sauk hi chết, linh hồn của Trương Vô Kỵ và Triệu Mẫn gặp nhau ở trên Thiên Đình. Hai người cùng bước qua cổng Thiên Đình bước vào đại điện quỳ trước mặt Ngọc Hoàng và các vị tiên. Ngọc Hoàng lên tiếng:

-Hai người dưới kia là ai mau khai báo danh tính

-Thảo dân là người phàm đã chết tên Trương Vô Kỵ, còn đây là thê tử của thảo dân tên Triệu Mẫn

-Thì ra là 2 ngươi. Trẫm cũng đã xem qua sổ vận mệnh của 2 người. Khi còn sống 2 người đã có 1 tình yêu đẹp khiến trẫm cũng thấy rất cảm động. Trẫm sẽ ban thưởng cho các ngươi được làm tiên trên trời các người thấy sao?

-Đa tạ ý tốt của Ngọc Đế nhưng thảo dân và thê tử chỉ muốn là 1 cặp phu thê người phàm bình thường. Không mong là tiên chỉ nguyện làm uyên ương cùng nhau trải qua hương vị hữu tình của nhân gian.

Triệu Mẫn và Trương Vô Kỵ nhìn nhau. Triệu Mẫn tiếp lời hắn:

-Không mong làm tiên, chỉ mong làm uyên ương, trên trời nguyện làm chim liền cánh, dưới đất nguyện làm cây liền cành.

Ngọc Hoàng nghe vậy liền cảm thấy thích thú:

-Được, trẫm sẽ cho các người đầu thai xuống trần tiếp tục mối lương duyên tiền kiếp.

-Đa tạ Ngọc Hoàng Đại Đế.

-Người đâu hãy đưa họ đến Tru Tiên Đài đầu thai

Ngọc Hoàng vừa dứt lời đã có 2 vị thiên tướng đi vào đại điện đưa phu thê Trương Vô Kỵ đi. Ngọc Hoàng:

-Ti Mệnh

-Có thần

Ti Mệnh là 1 vị thần trên Thiên Đình chuyên viết vận mệnh của chúng sinh. Ngọc Hoàng nói tiếp:

-Hai người đó yêu nhau như vậy khanh hãy giúp họ tạo nên 1 câu chuyện tình yêu đẹp nhưng cũng phải lắm song gió thì họ mới hiểu được đối phương quan trọng như thế nào. Như vậy mới không phụ ý tốt muốn tác thành của trẫm

-Thần tuân lệnh

Tại Tru Tiên Đài, 1 vị tiên đưa cho cặp phu thê 2 bát canh rồi nói:

-Trước khi xuống đầu thai phải uống hết bát canh này

-Đây là canh gì vậy?

-Là canh mạnh bà. Sau khi 2 người uống xong sẽ quên hết mọi ký ức của kiếp trước

-Không, ta không muốn uống. Nếu ta uống rồi thì chẳng phải ta sẽ quên nàng sao. Vậy thì ta làm sao có thể tìm thấy nàng ở kiếp sau

-Ngươi yên tâm. Ti Mệnh đại tiên tự sẽ có sắp xếp nhân duyên của 2 ng

-Ti Mệnh đại tiên là ai vậy ?

-Ti Mệnh đại tiên chính là người viết vận mệnh của chúng sinh vào sổ vận mệnh bao gồm cả nhân duyên cho đến chuyện sinh lão bệnh tử của chúng sinh.

-Thì ra là vậy

-Các ngươi mau uống đi

Vị tiên đó chia cho mỗi người 1 bát canh. Hai người cầm bát canh đó rồi nhìn nhau. Trương Vô Kỵ nói :

-Mẫn Mẫn, hẹn kiếp sau chúng ta lại gặp nhau lại kết thành phu thê. Ta nhất định sẽ đến tìm nàng.

-Thiếp đợi chàng. Cho dù có chuyện gì xảy ra thiếp cũng sẽ đợi chàng. Người thiếp muốn lấy cũng chỉ có mình chàng thôi

Nói xong 2 người cùng uống bát canh, Triệu Mẫn thì đã uống hết rồi nhảy xuống Tru Tiên Đài trước. Nhưng Trương Vô Kỵ chỉ uống 1 nửa còn 1 nửa hắn vẫn ngậm trong miệng, đến khi nhảy xuống trần hắn đã nhổ chỗ nước canh đó đi. Lúc này, trên trời đột nhiên xuất hiện 2 tia sáng giống như 2 ngôi sao cùng rơi xuống 1 bệnh viện phía tây thành phố rồi biến mất. Lúc đó có rất nhiều người nhìn thấy, họ nghĩ rằng đó là sao băng, ai ai cũng chắp tay cầu nguyện. Vì họ nghĩ rằng khi nhìn thấy sao băng thì những lời cầu nguyện của họ sẽ thành sự thật.

Tại bệnh viện Tây Thành ở phía tây thành phố Thành Đô, Tứ Xuyên :

-A ! Sinh rồi ! Chúc Mừng, chúc mừng ! Là 1 cậu bé kháu khỉnh, đáng yêu

Y tá vui mừng nói với người sản phụ đang nằm trên bàn đẻ

-Cậu nhóc! Đúng là cứng đầu. Suốt 4 tiếng đồng hồ mới sinh được cậu ra đấy! Làm mẹ cậu mệt gần hết cả hơi rồi kia kìa! Đúng là tiểu yêu tinh thích làm khổ người khác

Cô y tá đùa vs đứa trẻ vừa mới chào đời. Đứa bé cứ khóc giãy giụa lien tục trông thật đáng yêu. Bố đứa bé đứng chờ ở ngoài nghe thấy tiếng khóc của con mình cảm thấy vui sướng vô cùng. Một bác sĩ bước ra khỏi cửa thông báo tin mừng:

-Chúc mừng Tăng cảnh quan ông đã sinh được một cậu con trai khau khỉnh đáng yêu.

-Đa tạ bác sĩ Trần ông đã vất vả rồi.

-Bạn học cũ giúp đỡ nhau là chuyện bình thường thôi mà. Không cần khách khí. Ông mau đi làm thủ tục khai sinh cho bé đi

-Được tôi đi ngay

Đột nhiên điện thoại của bác sĩ Trần kêu lên:

-Anh! Chị dâu sắp sinh rồi anh mau đến đây đi.

-Ở đâu?

-Phòng cấp cứu tầng 3

-Được, anh đến ngay

Ngay lập tức bác sĩ Trần chạy lên phòng cấp cứu tầng 3 đỡ đẻ cho vợ mình. Còn Tăng cảnh quan đi làm thủ tục khai sinh cho con trai. Y tá hỏi ông:

-Họ tên cha, mẹ? Nghề nghiệp là gì?

-Tôi là cha đứa bé tên Tăng Mộ Từ, mẹ là Lưu Anh. Chúng tôi đều là cảnh sát

-Đứa bé tên gì?

-Tăng Thuấn Hy

-Xong rồi

Trong cùng một bệnh viện con gái đầu lòng của bác sĩ Trần kiêm Tổng giám đốc điều hành của bệnh viện cũng ra đời. Ông đặt tên con gái mình là Trần Ngọc Kỳ. 

Mối nhân duyên tiền kiếp của họ sẽ đi đến đâu mời đón chờ phần tiếp theo

 

Is this a Vietnamese Fanfic? 

Just to share... 

 

So advanced... :wacko: It would take me 1 hr and some head scratching just to read that small bit, not to mention the words will start to blend in together looking like some witchy mumbo jumbo. (I need to work on my Vietnamese.)

 

Edit: I read the first paragraph. It’s so straightforward. I can’t get used to that kind of writing. It’s like if you told me a summary of a story instead of actually telling me the story.  Possibly the style of the Vietnamese language? Also, Wuji is sickly and dying. Erm... no thanks. Sounds intense and sad.

Edited by kimmortal
  • Like 1
Link to comment
Share on other sites

5 minutes ago, kimmortal said:

Edit: I read the first paragraph. It’s so straightforward. I can’t get used to that kind of writing. It’s like if you told me a summary of a story instead of actually telling me the story.  Possibly the style of the Vietnamese language?

 

No, I think it's just the style of the author.

 

Btw guys, it would be great if you could help sub the series when you have some spare time.  The YT community has been an immense help so far.  They've subbed up to episode 27.  You don't have to sub the episodes in order either.  You can just sub your favorite zm-zwj scenes.  Our english speaking friends need to know what they're saying so they can join us in our zm-zwj addiction.

 

https://www.youtube.com/playlist?list=PLuyfcUjDE--TshpquRKPFbLXr0mTBazWy

  • Like 3
  • Love 1
Link to comment
Share on other sites

41 minutes ago, kimmortal said:

 

So advanced... :wacko: It would take me 1 hr and some head scratching just to read that small bit, not to mention the words will start to blend in together looking like some witchy mumbo jumbo. (I need to work on my Vietnamese.)

 

Edit: I read the first paragraph. It’s so straightforward. I can’t get used to that kind of writing. It’s like if you told me a summary of a story instead of actually telling me the story.  Possibly the style of the Vietnamese language? Also, Wuji is sickly and dying. Erm... no thanks. Sounds intense and sad.

 

I don't understand a word at all lol 

Link to comment
Share on other sites

31 minutes ago, vicious219 said:

 

No, I think it's just the style of the author.

 

Btw guys, it would be great if you could help sub the series when you have some spare time.  The YT community has been an immense help so far.  They've subbed up to episode 27.  You don't have to sub the episodes in order either.  You can just sub your favorite zm-zwj scenes.  Our english speaking friends need to know what they're saying so they can join us in our zm-zwj addiction.

 

https://www.youtube.com/playlist?list=PLuyfcUjDE--TshpquRKPFbLXr0mTBazWy

 

That's true. I would love to know what WJ and ZM are saying in some of the later episodes. I'm waiting patiently for the Eng sub and really appreciate the subbers. I wish I've taken Mandarin in school. If any of our friends can help with the subbing, that will be great! 

  • Like 2
Link to comment
Share on other sites

32 minutes ago, vicious219 said:

 

No, I think it's just the style of the author.

 

Btw guys, it would be great if you could help sub the series when you have some spare time.  The YT community has been an immense help so far.  They've subbed up to episode 27.  You don't have to sub the episodes in order either.  You can just sub your favorite zm-zwj scenes.  Our english speaking friends need to know what they're saying so they can join us in our zm-zwj addiction.

 

https://www.youtube.com/playlist?list=PLuyfcUjDE--TshpquRKPFbLXr0mTBazWy

 

One of the reason I still can't move on is I'm still waiting for the english sub so I can fully understand the convo.

 

Super grateful to the YT subbers community for their contribution. :wub:

  • Like 3
Link to comment
Share on other sites

8 hours ago, kur4p1k4 said:

Damn ZM has a lot of clothing, probably only WJ can compare to her with change of clothing.

 

ZM in disguise: Simple and if you see ZM cloth when she went to wudang,  they keep the thematic fire pattern for WJ clothing later on for Ming sect, embroidery is a must for ZM I think to show that ZM is rich

  Reveal hidden contents

3jJsVEHl.pngGORJ49ll.png?1EAan3JPl.jpg?1

 

ZM dress for playing outside but not too fancy more like a young lady from wealthy family, embroidery and patterned cloth is a must

  Reveal hidden contents

ArfuuU8l.jpg?3O3nNkanl.jpg?2iBrXPZwl.png?2

 

ZM as a princess: Full on lots of embroidery and pattern and more color, and of course battle robe!

  Reveal hidden contents

PSuZVr4l.png?19MxD8EWl.png?1vwlggfvl.jpg?2

 

ZM after together with WJ: Embroidery of course but the color is more uniform. Last one the best I really like it, wish they release the full body shot.

  Reveal hidden contents

sbXzuNyl.jpg?29IJAuHJl.jpg?2yYufUh8l.jpg?2

So yah, I really like the costume design for ZM, from all the other girls she has the most fancy dress even in disguise. It's like the costume department always make sure her dress always has more pattern and embroidery even after she's not a princess anymore. All other girls have no pattern dress mostly, I guess it's to show ZM is a wealthy person, since embroidery is extra money I believe.

 

Sidenote: These two WJ's dress do you think ZM chose it for him? I mean this is when they need a new change of cloth probably since they've been away together. Since these two are so fancy but subtle and somehow fit ZM's taste, just because a girl doesn't want to be a princess, does not mean she cannot appreciate a good fabric and handcraft. On the 2nd one you can see the pattern on WJ inner clothing and some subtle pattern on his outer coat.

  Reveal hidden contents

cIC4UL8l.png?28k1Pw2Ol.png?1

 

 

Thanks for this @kur4p1k4! Love every detail/design that you picked up on each dress. My favorite is the last one - the blue one with her holding the lamb. I love the embroidery and the contrast of the dark pink band at the end of the sleeves. Also, she looked so pretty and tranquil herding the lambs in this dress when WJ found her in the grasslands. If I could steal an outfit from her wardrobe, it would definitely be this one!

 

Since ZM is so stylish, I do think that she chose (even designed) WJ's robes as well. I doubt he was able to do it himself :lol:

  • Like 2
Link to comment
Share on other sites

13 hours ago, graceeedwardmom said:

Yeah mate, i'm still waiting for waiting invitation email from them. Waiting list.

 

I can send you one! Message me your email?

 

@kur4p1k4. GREAT MINDS THINK ALIKE! I counted 14 changes of clothing including all of her disguises. I love that you fleshed that out because I think the costumes in this drama are GORGEOUS. Especially love Zhao Min’s blue and pink dress when she gave him the hairpin (wish she wore it more), her dress from LLSZ, and the blue at the very end after her fake death. I LOVE THE IDEA OF ZM PICKING THE CLOTHES AND DRESSING WJ! (An idea for my chapter! Omg!)

  • Like 4
  • Love 1
Link to comment
Share on other sites

1 hour ago, Regina Goh said:

I’m all caught up here now. What will I do if this thread activity stops? :bawling:

I know. I’m always sad when i

cant advance to the next page. Boo. If I can go a couple days without checking and coming back With like a dozen pages, awesome. But I can’t wait that long hahaha 

  • Sad 1
Link to comment
Share on other sites

4 hours ago, LaurenPanna said:
  Hide contents

#hauythien HẬU Ỷ THIÊN

CHƯƠNG 1: LỊCH KIẾP

Sau khi Trương Vô Kỵ đến Mông Cổ tìm Triệu Mẫn. Họ đã thành than với nhau sinh ra 1 trai và 1 gái. Con trai thì giống Trương Vô Kỵ hiền lành đôn hậu còn con gái thì thông minh bá đạo giống mẹ. Cả nhà họ sống bên nhau rất hạnh phúc. Cho đến khi Truoqng Vô Kỵ và Triệu Mẫn đều đã già con gái của họ đã gả đi, còn con trai thì đã được Trương Vô Kỵ đưa về Võ Đang theo các sư thúc bá học võ. Chỉ còn lại 2 phu thê, giờ đây Trương Vô Kỵ tuổi già sức yếu mắc phải bệnh nặng nằm liệt trên giường. Triệu Mẫn luôn ở bên cạnh chăm sóc hắn, tìm rất nhiều thầy lang chữa bệnh cho hắn, uống rất nhiều thuốc nhưng vẫn không khỏi. Hắn đã ngầm hiểu thời gian của hắn không còn nhiều nữa. Triệu Mẫn cũng hiểu nhưng nàng không thể chấp nhận được điều đó, thấy tướng công mà mình yêu thương nhất ra đi trước mình là một điều rất đau khổ. Nàng luôn ngồi túc trực bên giường bệnh của hắn. Hắn gắng sức nắm lấy tay thê tử:

-Ta biết ta không còn sống được bao lâu nữa. nàng đừng phí tiền thuốc thang cho ta nữa. Hãy lấy số tiền đó để dành cho nàng đi

-Không, thiếp không cho chàng rời bỏ thiếp. Chàng đã từng hứa sẽ ở bên cạnh thiếp cả đời không bao giờ rời xa thiếp

Triệu Mẫn vừa nói vừa rơi lệ. Trương Vô Kỵ lấy tay gạt đi nước mắt của nàng:

-Ta xin lỗi. Đời này của ta không thể thực hiện được lời hứa đó. Chỉ mong kiếp sau ta được gặp nàng sớm hơn, yêu nàng sớm hơn, chúng ta lại kết thành phu thê. Như vậy, ta lại có thể ở bên cạnh nàng không chia lìa.

-Không, thiếp không chỉ mong kiếp sau mà còn cả kiếp này, kiếp sau sau nữa chàng đều phải ở bên cạnh thiếp.

Nàng đặt tay hắn lên má mình nghẹn ngào nói ra tiếng lòng. Trương Vô Kỵ nhìn nàng một hồi lâu rồi nói:

-Được, kiếp sau sau nữa người ta yêu và muốn ở bên cạnh cả đời chỉ có mình nàng.

Hắn định đưa tay còn lại vuốt má nàng nhưng tay hắn chưa kịp chạm má nàng thì đã buông xuống giường. Hắn đã ra đi. Trong giây phút đó nàng khóc òa lên càng ngày càng lớn, nức nở gọi tên hắn. Khoảnh khắc ấy, lòng nàng như có muôn trùng con kiến đang cắn xé đau vô cùng. Hắn đi rồi, nàng ngày nhớ đêm mong, ăn không ngon, ngủ không yên. Nàng nhìn mỗi một đồ vật trong nhà đều nhớ đều nhớ đến hắn. Thương nhớ tột độ chẳng bao lâu sau nàng cũng mắc bệnh rồi qua đời. Sauk hi chết, linh hồn của Trương Vô Kỵ và Triệu Mẫn gặp nhau ở trên Thiên Đình. Hai người cùng bước qua cổng Thiên Đình bước vào đại điện quỳ trước mặt Ngọc Hoàng và các vị tiên. Ngọc Hoàng lên tiếng:

-Hai người dưới kia là ai mau khai báo danh tính

-Thảo dân là người phàm đã chết tên Trương Vô Kỵ, còn đây là thê tử của thảo dân tên Triệu Mẫn

-Thì ra là 2 ngươi. Trẫm cũng đã xem qua sổ vận mệnh của 2 người. Khi còn sống 2 người đã có 1 tình yêu đẹp khiến trẫm cũng thấy rất cảm động. Trẫm sẽ ban thưởng cho các ngươi được làm tiên trên trời các người thấy sao?

-Đa tạ ý tốt của Ngọc Đế nhưng thảo dân và thê tử chỉ muốn là 1 cặp phu thê người phàm bình thường. Không mong là tiên chỉ nguyện làm uyên ương cùng nhau trải qua hương vị hữu tình của nhân gian.

Triệu Mẫn và Trương Vô Kỵ nhìn nhau. Triệu Mẫn tiếp lời hắn:

-Không mong làm tiên, chỉ mong làm uyên ương, trên trời nguyện làm chim liền cánh, dưới đất nguyện làm cây liền cành.

Ngọc Hoàng nghe vậy liền cảm thấy thích thú:

-Được, trẫm sẽ cho các người đầu thai xuống trần tiếp tục mối lương duyên tiền kiếp.

-Đa tạ Ngọc Hoàng Đại Đế.

-Người đâu hãy đưa họ đến Tru Tiên Đài đầu thai

Ngọc Hoàng vừa dứt lời đã có 2 vị thiên tướng đi vào đại điện đưa phu thê Trương Vô Kỵ đi. Ngọc Hoàng:

-Ti Mệnh

-Có thần

Ti Mệnh là 1 vị thần trên Thiên Đình chuyên viết vận mệnh của chúng sinh. Ngọc Hoàng nói tiếp:

-Hai người đó yêu nhau như vậy khanh hãy giúp họ tạo nên 1 câu chuyện tình yêu đẹp nhưng cũng phải lắm song gió thì họ mới hiểu được đối phương quan trọng như thế nào. Như vậy mới không phụ ý tốt muốn tác thành của trẫm

-Thần tuân lệnh

Tại Tru Tiên Đài, 1 vị tiên đưa cho cặp phu thê 2 bát canh rồi nói:

-Trước khi xuống đầu thai phải uống hết bát canh này

-Đây là canh gì vậy?

-Là canh mạnh bà. Sau khi 2 người uống xong sẽ quên hết mọi ký ức của kiếp trước

-Không, ta không muốn uống. Nếu ta uống rồi thì chẳng phải ta sẽ quên nàng sao. Vậy thì ta làm sao có thể tìm thấy nàng ở kiếp sau

-Ngươi yên tâm. Ti Mệnh đại tiên tự sẽ có sắp xếp nhân duyên của 2 ng

-Ti Mệnh đại tiên là ai vậy ?

-Ti Mệnh đại tiên chính là người viết vận mệnh của chúng sinh vào sổ vận mệnh bao gồm cả nhân duyên cho đến chuyện sinh lão bệnh tử của chúng sinh.

-Thì ra là vậy

-Các ngươi mau uống đi

Vị tiên đó chia cho mỗi người 1 bát canh. Hai người cầm bát canh đó rồi nhìn nhau. Trương Vô Kỵ nói :

-Mẫn Mẫn, hẹn kiếp sau chúng ta lại gặp nhau lại kết thành phu thê. Ta nhất định sẽ đến tìm nàng.

-Thiếp đợi chàng. Cho dù có chuyện gì xảy ra thiếp cũng sẽ đợi chàng. Người thiếp muốn lấy cũng chỉ có mình chàng thôi

Nói xong 2 người cùng uống bát canh, Triệu Mẫn thì đã uống hết rồi nhảy xuống Tru Tiên Đài trước. Nhưng Trương Vô Kỵ chỉ uống 1 nửa còn 1 nửa hắn vẫn ngậm trong miệng, đến khi nhảy xuống trần hắn đã nhổ chỗ nước canh đó đi. Lúc này, trên trời đột nhiên xuất hiện 2 tia sáng giống như 2 ngôi sao cùng rơi xuống 1 bệnh viện phía tây thành phố rồi biến mất. Lúc đó có rất nhiều người nhìn thấy, họ nghĩ rằng đó là sao băng, ai ai cũng chắp tay cầu nguyện. Vì họ nghĩ rằng khi nhìn thấy sao băng thì những lời cầu nguyện của họ sẽ thành sự thật.

Tại bệnh viện Tây Thành ở phía tây thành phố Thành Đô, Tứ Xuyên :

-A ! Sinh rồi ! Chúc Mừng, chúc mừng ! Là 1 cậu bé kháu khỉnh, đáng yêu

Y tá vui mừng nói với người sản phụ đang nằm trên bàn đẻ

-Cậu nhóc! Đúng là cứng đầu. Suốt 4 tiếng đồng hồ mới sinh được cậu ra đấy! Làm mẹ cậu mệt gần hết cả hơi rồi kia kìa! Đúng là tiểu yêu tinh thích làm khổ người khác

Cô y tá đùa vs đứa trẻ vừa mới chào đời. Đứa bé cứ khóc giãy giụa lien tục trông thật đáng yêu. Bố đứa bé đứng chờ ở ngoài nghe thấy tiếng khóc của con mình cảm thấy vui sướng vô cùng. Một bác sĩ bước ra khỏi cửa thông báo tin mừng:

-Chúc mừng Tăng cảnh quan ông đã sinh được một cậu con trai khau khỉnh đáng yêu.

-Đa tạ bác sĩ Trần ông đã vất vả rồi.

-Bạn học cũ giúp đỡ nhau là chuyện bình thường thôi mà. Không cần khách khí. Ông mau đi làm thủ tục khai sinh cho bé đi

-Được tôi đi ngay

Đột nhiên điện thoại của bác sĩ Trần kêu lên:

-Anh! Chị dâu sắp sinh rồi anh mau đến đây đi.

-Ở đâu?

-Phòng cấp cứu tầng 3

-Được, anh đến ngay

Ngay lập tức bác sĩ Trần chạy lên phòng cấp cứu tầng 3 đỡ đẻ cho vợ mình. Còn Tăng cảnh quan đi làm thủ tục khai sinh cho con trai. Y tá hỏi ông:

-Họ tên cha, mẹ? Nghề nghiệp là gì?

-Tôi là cha đứa bé tên Tăng Mộ Từ, mẹ là Lưu Anh. Chúng tôi đều là cảnh sát

-Đứa bé tên gì?

-Tăng Thuấn Hy

-Xong rồi

Trong cùng một bệnh viện con gái đầu lòng của bác sĩ Trần kiêm Tổng giám đốc điều hành của bệnh viện cũng ra đời. Ông đặt tên con gái mình là Trần Ngọc Kỳ. 

Mối nhân duyên tiền kiếp của họ sẽ đi đến đâu mời đón chờ phần tiếp theo

 

Is this a Vietnamese Fanfic? 

Just to share... 

 

Looks like 

 

CHAPTER ONE

#hauythien

Yes, it is. Omg where did you find this. Wonderful thank you 

Link to comment
Share on other sites

Create an account or sign in to comment

You need to be a member in order to leave a comment

Create an account

Sign up for a new account in our community. It's easy!

Register a new account

Sign in

Already have an account? Sign in here.

Sign In Now

×
×
  • Create New...

Important Information

By using this site, you agree to our We have placed cookies on your device to help make this website better. You can adjust your cookie settings, otherwise we'll assume you're okay to continue..